Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

câu trả lời em đã biết

khi mới quen a, e đã tự cảm nhận được rằng sẽ rất mong manh. lúc đó e cũng viết nhật kí tự hỏi điều gì sẽ xảye ra và giờ này e cũng đã có câu trả lời. " Chỉ là giấc mơ" bài hát mà ngay cả khi vẫn có anh, e vẫn nghe, có thể e là người đa cảm nên lúc nào e cũng khóc. Có thể a cũng như bao nhiêu người khác thôi với a e không phải là người đầu tiên nên cái gì đến sẽ đến cái gì không đến thì cho qua rồi đi tìm cho mình những điều mới. E cũng tự nhủ giữa e và a cũng đâu có gì sâu sắc mà tại sao e lại nghĩ đến a nhiều như thế, khóc vì a nhiều như thế. Cũng tự nhủ mình sao ngốc đến thế, nhưng có lẽ yêu là mù quáng. có những lúc e tưởng rằng mình sẽ quên được anh thôi, nhưng khi gặp lại thấy a thay đổi mà e thấy buồn và hụt hẫng quá. Lúc đó e chỉ muốn về ngay để khóc thôi. Giờ thì với a, e không có ý nghĩa gì như a đã nói nữa rồi, có chăng chỉ là một chút thương hại mà sao e cứ hy vọng chứ, a không biết làm như thế với người khác là tàn nhẫn hơn là nói thẳng sao. Mà có lẽ e cũng không có quyền oán trách, chuyện cũng có gì đâu cơ chứ, a nói đúng chỉ tại mình có duyên mà không có phận thôi. Đáng thương nhất của đời người là tự ti, em nhút nhát cũng chỉ vì như thế.Nhưng sẽ chảng bao giờ a hiểu được còn bây giờ a cũng đâu cần hiểu nữa phải không a.